chinh phuc gai dep

Phần 236 Tần Mặc đẩy cửa ra, hướng bên trong nhìn nhìn, thấy Đinh Trường Sinh đang tập trung tinh thần đánh chữ, đây là tài liệu ngày mai hắn hướng chủ tịch tỉnh báo cáo, hôm nay phải làm cho xong, còn phải sửa chữa trau chuốt, dựa theo ý của hắn, chỉ cần liệt kê một cái đề cương, nghĩ chỗ nào thì Maxman có cỗi nguồn xuất xứ từ Mỹ, được nghiên cứu bởi trọng tâm nghiên cứu Hoa Kỳ MMC. Đây là một trong những đơn vị sinh sản hoá, dược phẩm nức danh hàng đầu ở đây. Hiện sản phẩm đã có mặt trên thị trường nhiều quốc gia trong đó có Việt Nam. Maxman […] Lối chơi không có gì mới mẻ, ai từng chơi qua game thẻ tướng kiểu gì cũng sẽ biết nên làm gì trong game này, vấn đề còn lại là bạn sẵn sàng chi ra bao nhiêu để giải trí cùng các mỹ nữ khi rãnh rỗi. Tải ngay cái game kỳ quái này: TẠI ĐÂY. Fanpage: Mỹ Nữ Truyện – Bách Phần 125 Vì chờ đợi Trọng Hãi gọi điện thoại, nên Đinh Nhị Cẩu không có dám uống rượu nhiều, điều này làm cho Trần Đông thấy thật đáng tiếc, nhưng hai người phụ nữ lại rất vui mừng, thường thường kính người một ly, thì mình cũng phải cùng uống một ly, lại có không ít người khi có rượu vào thì Hoa hậu Việt Nam là đấu trường nhan sắc mà bất cứ cô gái nào cũng mong muốn được chinh phục và có thể trở thành chủ nhân của chiếc vương miện và danh hiệu cao quý này. 2 mẫu Hàn Quốc nặng cân vẫn chinh phục 1 nửa thế giới vì béo đẹp, béo xinh. Thứ Hai, ngày 25/07/2022 13:00 PM (GMT+7) Sự kiện: Tin ảnh, phong cách người mẫu hot , Giảm cân. Chia sẻ. Yoo Jin là người mẫu plus size Hàn Quốc. Cô cùng một người bạn có mở thương hiệu thời trang chingnodeasa1982. Chương 1 Đinh Nhị Cẩu Ngày đăng 1245 16/02/21 Những ngọn đèn trong thôn dần dần được tắt đi, toàn bộ thôn Bang Tử Dục dần dần yên lặng trong bóng đêm, từ phía sau ngọn núi màn sương bắt đầu dầy lên, Đinh Nhị Cẩu ngồi co rúc ở một hốc cây hơi lớn, xa xa chỉ có duy nhất một con đường nhỏ vào núi, Nhị Cẩu không dám ngủ, vì đêm nay hắn bị dính líu vào một chuyện, bây giờ hối hận thì đã không còn kịp nữa. Đinh Nhị Cẩu tên thật là Đinh Trường Sinh, năm nay 18 tuổi, đúng ra hắn đang là học sinh cấp 3, nhưng vì năm trước một cơn lũ bất ngờ quét qua, cha mẹ hắn, hai người cùng nhau qua đời, gia đình không còn ai quản lý hắn, tài sản trong nhà cũng bị vài người thân thích ích kỷ chia lấy không còn gì, cho nên không đầy 1 năm, từ một học sinh cấp 3 có triển vọng tương lai, hắn làm mọi người trợn mắt kinh ngạc vì hắn thụt lui với tốc độ quá nhanh, từ một thư sinh trở thành một tên du thủ du thực trộm cắp. Cách đây mấy giờ, ở nhà ăn cơm tối xong, Đinh Nhị Cẩu ngậm một cây tăm ung dung ra khỏi cửa nhà, thật ra đây là đêm nay hắn bắt buộc phải đi, bởi vì ngày mai lương thực không còn có để lót dạ, đêm nay nhất định phải đi ra ngoài kiếm thêm, không quan tâm là nhà ai, chỉ cần là có thể lấy trộm được, hắn bất kể là đồ vật gì… Dạo qua một vòng toàn bộ thôn Bang Tử Dục, nhưng cũng không có cái gì có thể trộm được, trong lúc hắn cảm thấy thất vọng, thì đi tới trước cửa nhà thôn trưởng, nhìn đến một góc sân có ánh đèn nhàn nhạt, tuy rằng không phải rất sáng, nhưng là trong đêm đen, ánh đèn như ngón tay phát ra như chỉ đường. Đinh Nhị Cẩu từ từ đi đến, đến gần bờ tường, hắn nghe được bên trong có tiếng động lao xao nước chảy, nước chảy xuyên qua cái mương ngầm dưới bờ tường, rồi chảy ra ngoài mé đường. Đinh Nhị Cẩu biết rõ, đó là toilet kiêm phòng tắm nhà trưởng thôn, toàn bộ thôn Bang Tử Dục chỉ có nhà trưởng thôn là có phòng tắm bên trong tất cả đều là dùng gạch men sứ trắng chói mắt, như những phòng tắm khác ở thôn thì không có lợp mái che… Đinh Nhị Cẩu đã từng đi vào đó, tại thôn Bang Tử Dục, có nhà tắm như thế là chứng tỏ một sự giàu sang, tối thiểu là cá nhân Đinh Nhị Cẩu cho là như vậy. Đinh Nhị Cẩu đi từ từ đến gần bên ngoài tường rào, nghiêng tai lắng nghe động tĩnh bên trong, đột nhiên nghe được tiếng phụ nữ nhỏ giọng ca hát, Đinh Nhị Cẩu trong lòng hứng thú, hắn biết là vợ trưởng thôn đang tắm. Nhìn nước chảy róc rách xuyên qua cái mương dưới bờ tường, Đinh Nhị Cẩu nghĩ tới bên trong người phụ nữ kia với thân thể đầy đặn trắng nõn đứng sửng ở dưới ánh đèn lờ mờ, dưới háng không tránh khỏi một trận kích động, vì thế xoay người tìm kiếm chỗ có thể leo lên, nhưng là nhìn quanh nhìn lại, cũng không cái gì để dựa vào, đến khi nhìn thấy nhà hàng xóm kế bên nhà trưởng thôn, trước cửa có một gốc cây lớn, vì thế kiểng chân nhẹ chân đi tới leo lên, không tốn nhiều sức lực, hắn đã bò đến trên đầu tường. Đinh Nhị Cẩu giống như là một con báo phủ phục trên đầu tường từ từ hướng về phía lóe lên ánh đèn chậm chạp bò tới. Đập vào trước mắt là một thân thể trắng trẻo bóng loáng, hắn mới ngừng lại, phía trong phòng tắm, vợ trưởng thôn Chân Mỹ Lệ cũng không có biết được chính cơ thể của mình hoàn toàn bại lộ ra hết trong mắt của một gã du thủ du thực mới lớn là Nhị Cẩu. Bình thường phụ nữ nông thôn đều có vẻ rắn chắc, nhưng vợ của trưởng thôn Đinh Đại Khuê là một ngoại lệ, bởi vì đất đai của nhà Đinh Đại Khuê không cần Chân Mỹ Lệ chăm sóc, trong thôn có những kẻ nịnh bợ Đinh Đại Khuê, những người này trước ưu tiên đem hoa mầu nhà Đinh Đại Khuê thu gặt xong, thì mới đến thu hoạch hoa mầu nhà mình, vì thế Chân Mỹ Lệ cũng là không cần bước ra cửa làm việc, do đó tạo cho cô hơn ba mươi tuổi, đã làm mẹ có hai đưa con, dáng người vẫn tốt tươi như vậy, chủ yếu nhất là rất trắng. Chân Mỷ Lệ hai tay nâng lên bọt nước xà phòng, sau đó giơ cao lên chút xíu, bọt nước thuận theo thân mình trơn bóng chảy xuôi xuống dưới, hắn nhìn không rõ ràng lắm, một trận gió thổi qua… Cô đang ở trong phòng tắm rửa, thật là tựa như một đóa hoa mai thánh khiết. Hai chân của cô thon lẵn, nhẹ nhàng đưa lên, còn dính mấy giọt bọt nước, nhất là cặp chân ở nơi ngã ba giữa háng, chỗ cái âm hộ sâu thẳm, ở trong nước mớ lông đen lơ lửng quyện vào nhau, Nhị Cẩu trong lòng cháy lên dục hỏa… Lúc này Chân Mỷ Lệ không biết Nhị Cẩu đang lén nhìn, đối diện về phía Nhị Cẩu, ngồi ở giữa phòng tắm, hai tay mình nhẹ nhàng cầm lấy bầu vú đầy đặn trắng nõn, chà xát… hô hấp nàng hơi tăng dần. Sau một hồi, hai đầu núm vú ướt át xinh đẹp, từ trong lòng bàn tay nàng từ từ phồng lên, cứng rắn! Chân Mỷ Lệ một bàn tay trên đầu vú vuốt ve, tay kia thì theo lần theo thân mình trơn bóng trơn nhẵn, trượt đến phía dưới, lướt qua dưới háng, nơi âm hộ phồng bốc lên cánh hoa vuốt ve, tiếng thở dốc của nàng cũng từ từ mạnh hơn. Chân Mỷ Lệ giờ lại quay lưng về phía Nhị Cẩu, do đó Nhị Cẩu chỉ thấy được hai cái cánh tay Chân Mỷ Lệ đang hơi lay động, thân mình run run, nhưng cụ thể cô là đang làm gì, Nhị Cẩu nhìn không rõ ràng lắm, bất quá có thể thông qua kinh nghiệm của hắn, cũng biết được Chân Mỷ Lệ động tác này đang là làm chuyện gì… Lúc này, Nhị Cẩu cảm nhận rất chân thật,trong một không gian lặng lẽ, hắn im lặng nhìn động tác của cô, trong thân thể như lửa đốt, xúc động đến nỗi không thể tự chủ lấy bản thân… Chân Mỷ Lệ lúc này cô đã dựa thật sát thân mình vào trên vách tường, thân mình theo động tác của đôi bàn tay chạy nhanh trên thân thể của mình.. Nhị Cẩu rất muốn xông qua, ôm cổ Mỹ Lệ, sau đó tiến dùng dương vật tiến vào thân thể của cô… Đáng tiếc hắn không dám, giờ này chỉ có thể ở sau lưng Mỷ Lệ, len lén nhìn cô đang tự thủ dâm, Chân Mỷ Lệ thở dốc dày đặc hơn, thân mình kịch liệt phập phòng, cô hai tròng mắt như dại đi, sắc mặt ửng hồng, bộ ngực hai bầu vú no đủ, tròn trỉnh… trong lòng bàn tay của nàng bị đè ép thay đổi mọi hình dạng. Chân Mỷ Lệ không ngừng lời rên rỉ vô nghĩa nho nhỏ, trong đầu cô đang ảo tưởng một cây dương vật tráng kiện hung hăng cắm vào âm đạo ở bên trong, để cho mình được sung sướng, khoái lạc… thân mình cô run run động tình càng ngày càng kịch liệt, trong cổ họng của cô, không ức chế được dâng trào lên thoát ra thành tiếng… Chân Mỷ Lệ đang động dục, trong nháy mắt cũng đốt cháy dục vọng của Nhị Cẩu, hắn tựa như phát điên, tay nắm dưới thân dương vật của mình tăng nhanh tốc độ, từng đợt nhức mỏi ngứa phồng đang đánh úp lại, trong thân thể hắn như có vạn con trùng sắp đi ra, Nhị Cẩu đầu óc trống rỗng. – A, Mỹ Lệ… tôi muốn cô… ta muốn chơi cô… tôi muốn… Nhị Cẩu ở trong lòng như điên cuồng thầm la lên, kết cuộc cùng lúc với Chân Mỷ Lệ, khi phát tiết tiếng kêu rên, thì Nhị Cẩu cũng đem nồng nặc tinh dịch, phun lên trên tường… – A …a….a…. Chân Mỷ Lệ với Nhị Cẩu dường như cùng lúc phát tiết, hơi thở nặng nề… Qua đi, Chân Mỷ Lệ xụi lơ ngồi ở trong sàn nhà tắm, thở hào hển. Chợt, nàng thở dài, thực ai oán bộ dáng. Nhị Cẩu biết loại này tự mình an ủi, không thể chân chính thỏa mãn của nàng khát vọng.. nếu.. nếu….. có thể, Nhị Cẩu nguyện ý thay thế trưởng thôn Đại Khuê, được đến triệt để phát tiết giúp cô. Trong chốc lát, Chân Mỷ Lệ từ trong nước đứng lên, cô xoay người lại, đối diện với Nhị Cẩu, bóng loáng trắng noãn thân thể, toàn bộ hiện ra ở trong mắt Nhị Cẩu. Chân Mỷ Lệ thân thể thật hoàn mỹ, giống là một khối ngọc đẹp, trước ngực hai bầu vú to mọng rắn chắc, đứng thẳng về phía Nhị Cẩu, phía trên hai núm vú màu hồng đào đậu đỏ, kiều diễm ướt át … Từ từ Nhị Cẩu lại đưa mắt trượt đến bờ eo thanh mảnh như cây dương liễu của cô, mé dưới thấy được cái âm hộ rậm rạp lông đen, nó xinh đẹp động lòng người. Nhất là giấu ở bên trong bụi cỏ bảo vệ, bởi vì động tình trôi qua, theo làn hơi thở gấp của Chân Mỷ Lệ như phập phồng theo… Nhị Cẩu rốt cuộc cũng đã thấy được hình ảnh thật của cô trong giấc mộng, hắn muốn phun máu mũi vì xúc động, Chân Mỷ Lệ hai bộ phận trọng yếu trên cơ thể, lúc này thấy rõ ràng như vậy, so với hắn trong tưởng tượng còn muốn động lòng người hơn… Đinh Nhị Cẩu, không có nhịn được, nuốt nước miếng một cái, Chân Mỹ Lệ hình như nghe được thanh âm gì, vì thế tay dừng động tác, từ bên cạnh cái kệ, lấy cái khăn lông đưa qua che ở trước ngực của mình. Đinh Nhị Cẩu lo lắng, hắn lui về lại phía sau, không dám cử động mạnh, sợ làm ra động tĩnh đến tai Chân Mỹ Lệ, nhưng mà không tránh khỏi, Chân Mỹ Lệ đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía trên tường đối diện, đúng dịp thấy vẻ mặt cười ngây ngô của Đinh Nhị Cẩu, một hàm răng trắng tinh có thể đi làm quảng cáo kem đánh răng ….. – A… Chân Mỹ Lệ thét lên chói tai phá vỡ bầu trời đêm. – Bịch… Đinh Nhị Cẩu từ trên tường cao té xuống đất, hắn không có thời gian quay trở lại gốc cây leo xuống… Hắn không dám về nhà, bởi vì trưởng thôn đã tụ tập một đám người ở trong thôn đang dùng đèn pin tìm hắn, hắn trực tiếp chạy lên núi Ngọa Hổ. Núp ở nơi này, hắn cho rằng đây là nơi an toàn nhất, một cái hốc cây … – Đây là chỗ nào vậy, trời tối thế này, hay là chúng ta trở về đi. Một người phụ nữ, mặc đồng phục cảnh sát, ngồi ở ghế phụ trên một chiếc xe hơi hiệu Santana, đang năn nỉ với người đàn ông bên cạnh… – Lúc nào cũng ở trong phòng, lão Mậu đã đi lên huyện làm nhiệm vụ, anh mang em đi ra ngoài tán chuyện giải sầu vui hơn. Người đàn ông trên ghế tài xế cười dâm đãng vừa nói, vừa đưa tay về phía trước ngực người phụ nữ cảnh sát, cô chưa kịp phản ứng, một bầu vú đã là bị người đàn ông bóp nắn trong tay. Ngọn đèn xe hơi như xé rách đêm đen trên ngọn núi, tại nơi cua quẹo, ánh đèn xe lập tức làm cơn buồn ngủ của Đinh Nhị Cẩu xóa tan. – Con mẹ nó, không phải là chỉ nhìn vợ ông tắm rửa, có đụng vào đâu, thế mà giờ còn lái xe tới tìm ta, thật sự là quá đáng. Đinh Nhị Cẩu thầm mắng, định chui ra khỏi hốc cây hướng lên trên núi chạy tiếp, nhưng chiếc xe hơi bỗng nhiên dừng lại, hắn nhìn một hồi, ánh mắt thích ứng với đêm tối, cũng không có thấy người đi xuống xe, Đinh Nhị Cẩu lá gan lại lớn lên, một lần nữa quay trở về lại hốc cây. Xa xa ngọn đèn xe đã tắt, nhưng bên trong xe, ánh đèn mờ nhạt lại mở lên, tại vùng núi này, ánh đèn từ xa trong xe giống như là ma trơi, lập lòe mờ ảo, Đinh Nhị Cẩu tim nhảy như trống đập, không khỏi tò mò, bên trong chiếc xe này người ta đang làm gì. Qua thời gian khá lâu, người trong xe vẫn không có ý định xuống xe, Đinh Nhị Cẩu tuy rằng không biết chiếc xe này đang làm gì, nhưng điều duy nhất hắn hiểu, có thể là chủ chiếc xe này, là người có tiền, thừa dịp đêm đen lên trên núi, họ làm chi mặc kệ, hắn chỉ muốn rình mò xem có gì trộm được không, như vậy cũng có thể giải quyết ngày mai tiền cơm rồi. Vì thế hắn hóp lưng lại nhẹ nhàng như mèo, mò đến chiếc xe kia, ngọn đèn bên trong xe mờ mờ. Đinh Nhị Cẩu tình cờ nhặt được trong cuộc đời hắn một sự kiện, hắn hoàn toàn không có biết rằng, những người trong xe đã cải biến cuộc đời của hắn sau này. Hắn giấu thân ở trong bụi rậm ven đường, đẩy ra một cành lá, thấy được thoáng hai người ở trên xe hơi, ngồi phía sau xe đang giao hoan triền miên. – Bây giờ kẻ có tiền thật sự là biết hưởng thụ, trong nhà làm chưa đã, còn tới nơi hoang sơn này, thật là biết hưởng thụ. Đinh Nhị Cẩu lẩm bẩm. Nhìn chung quanh tối đen như mực, Đinh Nhị Cẩu từ trong bụi rậm chui ra, chậm chạp đi đến, cách xe hơi còn có vài mét, hắn thấy được một cảnh tượng khó quên, hơn nữa hắn cũng thích những hành động kia. Người phụ nữ cảnh sát áo bị hoàn toàn cởi ra, cả người ngã vào phía sau ghế, người đàn ông nhấc lên 2 chân cô đang nỗ lực cày cấy, áo ngực cô bị đẩy lên, hai bầu vú đầy đặn bại lộ trong không gian, theo động tác nhấp nhô của người đàn ông bầu vú run run lên từng cái. Ngay lúc Đinh Nhị Cẩu thưởng thức cảnh đẹp khó gặp này, thì người đàn ông đầu bỗng tựa vào trước ngực người phụ nữ cảnh sát, không nhúc nhích, lúc mới bắt đầu, người phụ nữ cảnh sát còn chưa biết được chuyện gì xảy ra, nhưng lập tức cảm thấy không thích hợp lắm, vì thế vỗ đầu của người đàn ông. – Đại Bằng, anh làm sao vậy. Người đàn ông vẫn không nhúc nhích, ông ấy nặng hơn một trăm cân, thân thể đặt ở trên người của người phụ nữ cảnh sát, cô không có thể nào nhúc nhích được, bắt đầu cô có cảm giác hít thở không thông thoáng, lúc này bản năng muốn sống cao hơn hết thảy, biết rõ nơi này không có khả năng có người, nhưng cô vẫn cố chật vật phát ra tiếng cầu cứu… Đinh Nhị Cẩu do dự một hồi, đến khi sắp không nghe thấy tiếng kêu, hắn mới ý thức tới khả năng những người trong xe thực sự gặp nguy hiểm rồi, vì thế bước tới, cố mở cửa xe ra, bên trong người phụ nữ cảnh sát lúc này đang hoảng sợ, nơi này tại sao lại có thể có người, nhưng trước tiên phải mau thoát ra, thấy chết mà có thể được cứu, đây là chuyện cỡ nào đáng được vui mừng, hơn nữa với không khí mát mẻ khi mở cửa xe, khiến cô có ý thức biết được chính mình đã thoát nạn. Nhưng lập tức cô cảm thấy thân thể mình còn bị một người đàn ông áp lên, mà chính mình đang như trần truồng, không khỏi trong lòng e ngại xấu hổ. Nương theo ngọn đèn, trước mắt người phụ nữ cảnh sát này, làm cho Đinh Nhị Cẩu chấn động, vì hắn nhận thức được cô, chính là cảnh sát ở trên xã làm hộ tịch, tuy rằng không biết cô tên gọi là gì, nhưng là năm trước,vì thi vào trường cao đẳng nên phải đi làm chứng minh thư, lúc đó chính là người phụ nữ cảnh sát nữ này làm thủ tục, cho nên khắc sâu trong ấn tượng của hắn. – Cậu nhìn cái gì, nhanh nhanh chút giúp tôi. Người phụ nữ cảnh sát nhìn tên này không biết lớn nhỏ, cứ tự nhiên như vậy không hề cố kỵ nhìn mình, trong lòng khó chịu. – À.., ông ấy bị sao vậy? – Tôi không biết, nhanh chút giúp cho tôi đi ra ngoài, đang bị đè chết đây… Trải qua một hồi cố gắng, rốt cuộc Nhị Cẩu cũng đem được người phụ nữ cảnh sát ra ngoài, cô vội vàng lấy ra cảnh phục của mình mặc vào, lúc này mới chú ý tới, còn có một người nữa cần cứu, nếu chậm hắn sẽ không qua khỏi… – Mau đưa ông ấy lôi ra, nhanh chút. Cô rất gấp rút nói. Đinh Nhị Cẩu ráng kéo ra ngoài người đàn ông mập mạp này, mặt mũi ông ta cân đối nhưng là bởi vì mỡ nhiều, cả người to lớn, không khỏi lại quay đầu nhìn xem người phụ nữ cảnh sát đang nóng ruột, nghĩ rằng, cô này dáng dấp xinh đẹp như vậy, ánh mắt làm sao mà tìm người đàn ông như thế này, thật sự là mắt bị mù. – Cậu xem ông ấy sao lại thế này? Người phụ nữ cảnh sát dời đến bên người đàn ông mập mạp, cũng không dám lấy tay sờ hắn, Đinh Nhị Cẩu vốn định bỏ đi, nhưng nhìn đến cô khóc nức nở xin giúp đỡ, hắn lại không đành lòng. Đinh Nhị Cẩu nhìn nhìn người đàn ông mập mạp, dùng ngón tay đưa đến dưới mũi ông ta, cảm giác được vẫn còn có hơi thở… – Ông ấy không có chết được, còn hơi thở mà. Đinh Nhị Cẩu khẳng định. – Thật vậy sao, Đại Bằng, Đại Bằng, tỉnh dậy… Người phụ nữ cảnh sát vừa kêu, vừa lấy tay quạt trên khuôn mặt mập mạp. – Khấu Đại Bằng? Chủ tịch xã không phải cũng gọi là Khấu Đại Bằng sao? Chẳng lẽ người này là Chủ tịch xã? Đinh Nhị Cẩu rất thông minh, chuyện này hỏng rồi, chủ tịch xã chơi gái ở ngoài núi, chuyện này nếu mình biết, làm sao có chuyện tốt được, không được.. phải chạy nhanh lên, vì thế hắn từ từ lui về phía sau, nhưng vừa lúc định bỏ chạy, tự nhiên lại vấp một cục đá làm trượt chân té nhũi. – Cậu làm gì vậy? Còn không qua đây hỗ trợ giùm. Người phụ nữ cảnh sát nhìn hắn ngã nhào trên đất, cô la to. Sau này Đinh Nhị Cẩu mới biết được, hai người ở trong xe thời gian dài, bởi vì cửa kính xe đóng kín chặt, bên trong xe không khí không đủ, mà Khấu Đại Bằng lượng vận động lại lớn, thiếu dưỡng khí làm cho hôn mê, nếu không có Đinh Nhị Cẩu, phỏng chừng hai người cũng phải thiếu dưỡng khí mà chết. Chỉ chốc lát sau, Khấu Đại Bằng từ từ tỉnh dậy, đôi mắt còn mê man, ngơ ngác nhìn hai người, khi thấy Đinh Nhị Cẩu, trong ánh mắt ông như không ngờ đến lại có người, đồng thời sắc mặt còn có chút khiếp sợ, vì thế ông nhìn về phía người phụ nữ cảnh sát, thấy cô lắc đầu, ý bảo ông cái gì cũng không nên nói. – Chị Cảnh sát, chủ tịch xã đã tỉnh lại, tôi đi về trước nhé. Đinh Nhị Cẩu chẳng ngờ, hắn không nói những lời này thì còn may, nhưng khi nói những lời này, Khấu Đại Bằng làm sao có thể để cho hắn đi, vì thế ông nháy ánh mắt với người phụ nữ cảnh sát. – Cậu em, chớ vội đi, ngồi xuống chúng ta trò chuyện chút. Khấu Đại Bằng nói. Đinh Nhị Cẩu tuy rằng tuổi trẻ, nhưng là tiểu thuyết xem không ít, hắn biết chuyện tương tự như thế này, sau đó sẽ có khả năng phát sinh,chính là giết người diệt khẩu, vì thế hắn ngồi xổm cách đó không xa, nhìn một nam một nữ này, tùy thời mà chuẩn bị bỏ chạy….. – Cậu là người thôn nào? Khấu Đại Bằng trong ánh mắt giờ tản mát ra nồng nặc sát khí, ở bên cạnh người phụ nữ cảnh sát nhìn thấy ông ta như thế, tim cũng đập nhanh không thôi. – Thôn Bang Tử Dục – Này, hơn nửa đêm cậu không ở trong nhà ngủ, chạy tới hẻm núi này làm gì ? Khấu Đại Bằng kỳ quái hỏi, hắn hoài nghi có thể đây là người đang theo dõi mình. – Ở trong thôn gây rối, thôn trưởng đang tìm tôi, tìm được rồi không đánh chết tôi mới lạ. Đinh Nhị Cẩu không có gì che giấu, thành thật nói. – Trưởng thôn …. cậu nói là Đinh Đại Khuê phải không? Cậu làm gì mà chọc hắn. Khấu Đại Bằng trong lòng tức giận, Đinh Đại Khuê này làm lớn chuyện như vậy đối với đứa bé làm gì, hắn không nhớ là nếu không đứa bé này, hắn đêm nay có thể anh dũng hi sinh vì nhiệm vụ rồi. – Ưm..ưm.. nhìn lén vợ ông ta tắm.. Đinh Nhị Cẩu ngượng ngùng vò đầu nói. – A, ha..ha… Vừa nghe là lý do này, Khấu Đại Bằng không khỏi nở nụ cười. – Nhóc, chúng ta làm một giao dịch được không? – Giao dịch? – Đúng, chuyện đêm nay cậu không cùng bất luận kẻ nào nói ra, tôi cho cậu một khoản tiền, cậu tính đi, chỉ cần tôi ra khỏi đây, sẽ đưa tiền liền cho cậu – Tôi không lấy tiền, tôi cũng sẽ không nói ra với ai.. – Không được, cậu nhất định phải lấy, nói cách khác cậu không cầm, tôi làm sao có thể an tâm. Khấu Đại Bằng cười có chút đối trá, nhưng nét mặt đó, Đinh Nhị Cẩu không nhìn thấy được. – Không cần. – Nhất định phải lấy ! Khấu Đại Bằng tiếng nói đột nhiên nghiêm nghị. – Này… có thể hay không đổi lại cách thức đi, tôi không lấy tiền? – Cậu muốn cái gì, nói đi.. Khấu Đại Bằng sắc mặt hòa hoãn lại một chút nói. – Tôi muốn làm cảnh sát, tựa như chị cảnh sát này giống nhau, mặc quần áo như thế….. Đinh Nhị Cẩu chỉ vào bên cạnh nữ cảnh sát nói tiếp. – Tôi muốn làm cảnh sát, – Vậy mà cậu cũng nghĩ ra được? Cậu cho là muốn làm cảnh sát là có thể làm à, không được, đổi cái khác… – Không, tôi chỉ muốn làm cảnh sát.. – Cậu… Khấu Đại Bằng nhất thời chán nản. – Nếu không, trước hết để cho hắn làm đội viên liên phòng là được, lừa gạt trôi qua thời gian đã. Bên cạnh ông ta, người phụ nữ cảnh sát nhỏ giọng nói với Khấu Đại Bằng. – Được rồi, ngươi bao nhiêu tuổi? – Mười tám tuổi. – Được rồi… ngày mai đến xã tìm tôi… Được câu khẳng định trả lời thuyết phục, Đinh Nhị Cẩu nhảy lên một cái, biến mất trong đêm tối, mẹ nó, ông về sau là cảnh sát rồi, Đinh Đại Khuê nếu dám chọc ông, ông liền đem người bắt lại, ông lại còn muốn mỗi ngày xem vợ của ngươi tắm rửa, mẹ kiếp, hóa ra ông vẫn còn có phúc đấy. Website chuyển qua tên miền mới là các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé! Phần 9 Tuy nhiên đây là vì giải cứu tình nhân của lãnh đạo, có đôi khi ở trong lòng tình nhân của lãnh đạo lại có giá trị vượt xa chính thê, cục trưởng Vạn Hòa Bình cục công an thành phố Giang Đô cũng là biết rõ điểm này, cho nên khi nhận được điện thoại của Tiết Khắc Tân chủ nhiệm văn phòng thành ủy, ông liền cắt đứt cuộc họp đang triệu khai, lập tức tổ chức lực lượng cảnh sát giải cứu. Thế nhưng thói quan liêu hại chết người, lúc này đã trôi qua thời cơ tốt nhất để giải cứu rồi, tình huống hiện tại là chỉ có một mình Đinh Trường Sinh theo ở phía sau, đang trong lúc Đinh Trường Sinh lo lắng chờ đợi viện binh, lơ đãng nhìn lướt qua kính chiếu hậu bên phải, thì phát hiện một chiếc Suv chạy đến sát gần xe mình, hơn nữa xem bộ dáng là muốn vượt qua, đúng lúc này là sát làn xe ngược chiều, muốn vượt qua không phải là muốn chết người sao? Thế nhưng chiếc xe này lại không có bấm còi xin vượt qua, Đinh Trường Sinh cảm thấy có điểm gì là lạ, vì vậy hơi chút nhìn qua bên trái, muốn để cho chiếc xe này vượt qua, nhưng chiếc xe này chẳng những không có vượt qua, trái lại dồn sức đánh tay lái qua trái như muốn va chạm với xe của Đinh Trường Sinh, mà lúc này hai chiếc xe cơ hồ là đã chạy song song với nhau rồi. Đinh Trường Sinh theo bản năng, không có đánh tay lái, mà là thắng gấp xe, với tình huống như vậy chiếc xe kia vượt qua phảng phất là thoáng cái đã mất đi mục tiêu va chạm, chẳng khác gì là bị vồ ếch chụp hụt, thoáng cái đã vượt qua chiếc xe của hắn, muốn tông vào dải phân cách, chiếc xe cố tách rời chạy tránh, nhưng đã phí công, thẳng đến khi chạm vào trên dãy phân cách thì xe mới dừng lại. Đinh Trường Sinh cũng không có thời gian cùng người lái chiếc xe này lý luận, gia tốc tiếp tục đuổi đuổi xe Minibus, đến một ngã rẽ, mà lúc này chiếc xe Minibus đã không còn thấy bóng dáng, Đinh Trường Sinh bối rối, ngẫm lại sự tình hôm nay, nếu như mình không ngăn cản Liễu Sinh, thì có thể sẽ không sẽ xảy ra chuyện này như vậy, thế thì nếu như Liễu Sinh quả thật sự xảy ra chuyện, chính mình không tránh khỏi áy náy trong lòng. – Đinh Trường Sinh phải không? Tôi là Vạn Hòa Bình đây, thế nào, còn đuổi theo không vậy? Vạn Hòa Bình gọi điện thoại tới hỏi. – Vừa rồi mới có một chiếc xe muốn đụng tôi, vì thế làm chậm trễ, chiếc xe Minibus đã mất dấu rồi, tôi đang tại tìm, bên ông có định vị được không vậy? Theo sát tôi, tôi đang chạy tại phía đông ngoại ô nơi có ngã rẽ, hướng này địa hình có chỗ nào phức tạp không? Tại sao bọn chúng lại chạy ra ngoại thành, nếu bắt cóc thì ở trong nội ô thành phố thì ẩn nấp tốt hơn chứ? – Chuyện này chúng ta cũng không rõ ràng lắm, Ngô bí thư đưa xuống mệnh lệnh, cần phải bảo đảm an toàn cho người, đây là nhiệm vụ chính trị, Trường Sinh, cậu phải chú ý điểm này. – Này… này… stop lại, ông ta là lãnh đạo của ông, chứ không phải là lãnh đạo của tôi, tôi làm như vậy là chẳng qua trợ giúp mà thôi, biết chưa? Đừng có nói với tôi cái mệnh lệnh hành chính đó… – Ha ha… được… được… là tôi nói sai, tôi chịu lỗi rồi, cậu phải giúp tôi một tay a, bằng không tôi sẽ không có câu trả lời thỏa đáng với Ngô bí thư… là chết tôi… – Nói vậy nghe còn tạm được, tranh thủ thời gian đến đây đi, tôi đã nhìn thấy trên đường có bụi mù, để tôi qua nhìn một chút, ông xem một chút vị trí của tôi bây giờ đang ở nơi nào? Đinh Trường Sinh nói. – Để tôi xem, um… gần một cái hãng bỏ hoang? Không tốt rồi, chỗ đó địa hình rất phức tạp, năm ngoái ở đó cũng có một vụ án bắt cóc, tôi sẽ tới ngay, cậu chờ tôi nhé… Vạn Hòa Bình nói to xong liền cúp điện thoại. Lúc này Liễu Sinh đã đã hôn mê, ở bên trong chiếc xe Minibus có ba người, một tên lái xe, còn có hai tên ngồi ở hàng sau, đang khẩn cấp liên lạc… Mà người bọn chúng liên lạc lại chính là chiếc xe vừa va chạm với Đinh Trường Sinh, chỉ có điều lúc nhận điện thoại không phải lái xe, mà là một người ngồi sau, nếu như Đinh Trường Sinh nhìn thấy, nhất định sẽ biết, đó chính người phụ nữ Nhật Bản Tửu Tinh Huệ Tử, còn người nghe điện thoại bên cạnh nàng là Tửu Tinh Tam Dương. – Các người không nên hốt hoảng, cũng không cần chạy quá nhanh, mục đích của chúng ta không phải sát nhân, cũng không phải đòi tiền chuộc, mà là muốn cho báo chí truyền thông biết người đàn bà này là ai, là người đàn bà của người nào, hiểu chưa? – Tửu tinh tiên sinh, chúng tôi nếu làm xong tất cả, thì kế tiếp làm sao bây giờ, chúng tôi làm sao thoát thân đây? – Các người cũng không cần thoát thân, cứ đàm phán, đòi tiền, muốn xe, cứ nói giá tiền chuộc trên trời, đòi trả ngay tiền mặt là được, tôi nói cho các người biết, người nhà của các người hiện giờ vừa nhận được một khoản tiền lớn, mỗi người các ngươi có năm trăm ngàn tiền, tôi cũng sẽ tìm cách quan hệ, tận lực tìm cách để cho các người sớm ra khỏi tù, yên tâm đi, chúng ta sẽ không bạc đãi với người làm việc cho chúng tôi đâu, nhưng nếu không làm theo lời tôi nói, hậu quả như thế nào thì các người biết rồi đấy, được rồi, cứ dựa theo kế hoạch mà làm việc a. Nói xong, Tửu Tinh Tam Dương liền cúp điện thoại, đứng ở ven đường đón một chiếc xe khác hướng nội thành chạy tới. … Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 8 tại nguồn Đinh Trường Sinh mắt nhìn theo đối phương lái xe tiến vào khu bỏ hoang, nhưng bởi vì không biết đối phương đến cùng đang muốn làm gì, hơn nữa hôm nay việc này nếu suy nghĩ lại thì rất quỷ dị, hay là chờ Vạn Hòa Bình đến rồi tính sau, miễn cho nếu xảy ra chuyện gì, thì mình ngay cả một nhân chứng cũng không có. Hắn bây giờ là chủ nhiệm khu khai phát Hồ Châu, chứ không phải là cục trưởng công an thành phố, giống như là hắn nói như vậy, nếu mình không thò tay đó là an phận, còn nếu thò tay, thì phải làm cho tốt… Nửa giờ sau, Vạn Hòa Bình mang theo một đội nhân mã hơn mười chiếc xe cảnh sát, hú còi gào thét chạy đến bụi đất mù mịt. – Ai… huynh đệ, bọn chúng đâu rồi? Vạn Hòa Bình kéo Đinh Trường Sinh ra khỏi cửa xe hỏi. – Vào trong xe rồi nói. Đinh Trường Sinh che mũi nói ra. – Chuyện gì xảy ra rồi? Người đâu? Vạn Hòa Bình lên xe, tiếp tục gấp gáp hỏi, chuyện thế này không nóng nảy sao được? Bí thư thành ủy cứ cách đó vài phút thì gọi điện thoại đến hỏi chuyện như thế nào rồi, đến bây giờ ông còn chưa có gặp được bóng dáng con tin đâu cả. – Vẫn còn ở bên trong đấy, đoán chừng không có việc gì đâu, bất quá có thể bọn chúng sẽ nói điều kiện gì đó, bọn chúng kéo đến nơi đây thật xa nếu không có chút gì đó, thì đó là không có khả năng, bất quá chỗ này quá rộng, người của ông có bao vây được hết không, đừng có để cho bọn chúng chạy thoát… Đinh Trường Sinh lo lắng nhìn từ hơn mười chiếc xe bước xuống tầm khoảng bốn mươi, năm mươi người, đang tỏa ra bao vây. – Không được, tôi phải vào xem, ít nhất cũng phải nhìn xem con tin là còn sống hay là là đã chết chứ? Vạn Hòa Bình cũng không ngờ Đinh Trường Sinh lại bình tĩnh như thế, Liễu Sinh cùng Ngô Minh An quan hệ như thế nào thì Vạn Hòa Bình biết đến nhất thanh nhị sở, hơn nữa vừa rồi ở trong điện thoại Ngô Minh An phát hỏa rồi, nếu như mình đem việc này cho làm hư hại, chính mình chỉ có nước cởi sạch quần áo cảnh sát này mà rời đi là điều chắc chắn. – Tôi cùng đi với ông… À… ông có thể đưa cho tôi cây súng không? Đinh Trường Sinh hỏi, Liễu Sinh xem như là gián tiếp bởi vì hắn mà bị bắt, cho nên hắn cũng là muốn tự mình có thể đem Liễu Sinh cứu ra, như vậy trong lòng hắn cũng có chút thăng bằng. – Mấy người ở phía ngoài nghe đây, chúng tôi chỉ cần tiền, tranh thủ thời gian chuẩn bị tiền đi… Vạn Hòa Bình còn chưa có lên tiếng, thì bọn bắt con tin đã lên tiếng trước rồi. … Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 8 tại nguồn Đinh Trường Sinh cùng Vạn Hòa Bình nghe được tiếng gào của tên bắt cóc, vội vàng từ trong xe đi ra hướng từ chỗ phía tiếng kêu chạy tới. – Tình huống như thế nào, như thế nào rồi? Có nhìn thấy người không? Vạn Hòa Bình vừa đến đằng sau một bức tường, thấy một tên cảnh sát vội liền chạy tới. – Cục trưởng tình huống không tốt lắm, bọn bắt cóc tìm một góc chết, bất cứ từ góc độ nào cũng không nhìn không được con tin cùng bọn cướp, sẽ rất khó dùng súng bắn tỉa. – Bọn cướp có mấy người? Vạn Hòa Bình lại hỏi. – Hiện tại không rõ ràng lắm, bởi vì nhìn không tới… – Nói nhảm, vậy còn không biết tìm cách điều tra, làm ăn cái gì không biết, tôi nói cho mấy cậu biết, hôm nay nếu cứu không được con tin, toàn bộ chúng ta sẽ xong đời. Vạn Hòa Bình nói ra. – Mấy người ở bên ngoài nghe đây, chúng tôi là người dân lành, tất cả đều là vì việc giải tỏa nhà dời đi nơi khác, tiền đền bù cho chúng tôi không hợp lý, Ngô Minh An là tham quan chỉ biết là tham ô trêu ghẹo phụ nữ, chúng tôi chỉ là muốn đem tình nhân của Ngô Minh An đưa ra cho mọi người cùng biết, chúng tôi nhìn theo Ngô Minh An đã lâu rồi, chúng tôi chỉ nói ra suy nghĩ của mình mà thôi, đồng thời chuẩn bị tiền và xe cho chúng tôi… – Người ở bên trong nghe, tôi là cục trưởng Vạn Hòa Bình cục công an thành phố Giang Đô, hiện trường bây giờ là tôi chỉ huy, chỉ cần người bị bắt an toàn, điều kiện của các người chúng tôi sẽ suy tính. Vạn Hòa yên ổn nghe đối phương nói như vậy hiển nhiên là có chuẩn bị trước, khó đối phó nhất chính là bọn cướp như vậy, bọn chúng rất có thể đã sớm tính đường rút lui, hoặc nếu không có ý định rút lui, tình huống như vậy thì dễ gặp chuyện không may. – Chúng tôi không tin ai cả, chỉ muốn gặp bên truyền thông để bên truyền thông giám sát các người, nói cách khác, chúng tôi sẽ giết người đàn bà này, để cho tên tham quan Ngô Minh An phải hối hận cả đời. Bên trong bọn cướp cứ nhắc đến Ngô Minh An, thấy vậy rõ ràng nhóm người này đúng là đang nhắm về phía Ngô Minh An. – Các người chờ chút, để tôi xin ý kiến thượng cấp. Vạn Hòa Bình dùng loa công suất lớn hô. – Làm sao bây giờ? Vạn Hòa Bình tắt loa công suất lớn, theo bản năng hỏi Đinh Trường Sinh. Đinh Trường Sinh cũng đi theo đến đằng sau bức tường này, hắn vẫn không nói gì, mà đang lắng nghe bọn cướp cùng Vạn Hòa Bình đối thoại đến bây giờ thì mục đích của đối phương đã vô cùng rõ ràng, chính vì muốn bôi xấu Ngô Minh An, cùng với chuyện tung tin lên internet không có gì sai biệt, nhưng lần này đối phương ác hơn, uy hiếp Ngô Minh An khi bắt Liễu Sinh, đó là một người sống sờ sờ để chứng minh chuyện này, xem ra như vậy, bọn chúng rêu rao tìm truyền thông đến làm chứng thì đã quá rõ rồi. – Tôi cảm thấy được trước mắt nhiệm vụ này chủ yếu nhất là phong tỏa tin tức, việc cấp bách là lập tức phá tín hiệu khu vực này, không thể để cho tin tức truyền ra ngoài rất có thể đối phương sẽ còn thông qua điện thoại tiếp nhận mệnh lệnh, cho nên cứ làm nhiễu sóng tín hiệu, việc này từ từ rồi nghĩ biện pháp giải quyết tiếp theo. Đinh Trường Sinh đề nghị. Vạn Hòa Bình nghe xong liền kêu tới một người, đến chiếc xe chuyên làm nhiễu sóng, trong phạm vi chung quanh mười thước thì tín hiệu điện thoại di động bị phá sóng, ít nhất thì lúc này bọn cướp không thể nào phát ra tin tức. – Nhưng nếu cứ tiếp tục như thế cũng không phải là một biện pháp, con tin vẫn còn trong tay bọn cướp, tôi lo lắng nếu thời gian kéo dài bọn chúng chó cùng rứt giậu, đến lúc đó chúng ta sẽ bị động. Đinh Trường Sinh nhíu mày nói ra. – Vậy làm sao bây giờ, nếu chúng ta xông vào, thì có thể con tin sẽ gặp nguy hiểm? – Nói cũng đúng, nhưng bây giờ chúng ta không có lựa chọn nào khác rồi. Đinh Trường Sinh nói ra. Đúng lúc này một tên cảnh sát từ vòng ngoài chạy nhanh tới, đầu đầy mồ hôi, không biết lại xảy ra chuyện gì. – Cục trưởng… phiền toái tới rồi, bên ngoài không biết tại sao đột nhiên lại có mấy phóng viên các cơ quan đến, còn có phóng viên báo mạng internet nữa, làm sao bây giờ? – Như thế nào lại biết tin tức nhanh như vậy chứ? Vạn Hòa Bình kinh hoảng, nhìn về phía Đinh Trường Sinh. – Cậu đi ra ngoài trước đi. Vạn Hòa Bình khoát tay nói ra. – Xem ra quả nhiên là vì Ngô bí thư mà tới, ông phải lập tức hồi báo cho Ngô bí thư biết, việc này tôi đảm đương không nổi, mà ông cũng gánh không nổi, hãy để cho lãnh đạo nghĩ biện pháp đi a. Đinh Trường Sinh nói. Vạn Hòa Bình nghe xong lời nói Đinh Trường Sinh, cũng không biết nói gì hơn, âm thầm than khổ, tiểu tử này nói không sai, nhưng nếu mình không giải quyết được mà phải báo cho Ngô Minh An, thì sau này Ngô Minh An sẽ còn coi mình ra cái gì nữa đây? Vạn Hòa bình tâm trí ở bên trong càng thêm đắng chát. – Ngô bí thư… tình huống của bên này là như vầy… Vạn Hòa Bình đi qua một bên gọi điện thoại Ngô Minh An. – Ông làm cái gì vậy? Sao có thể lại để cho phóng viên biết được mà đến, không cho phép bất cứ ai vào, không thể để cho bọn họ cùng bọn cướp gặp mặt, biết không? Tôi bất kể nông dùng biện pháp gì, đây là ranh giới cuối cùng, nếu ông không làm được chuyện này, thì tự mình rời khỏi cục công an đi a. Ngô Minh ở trên giường bệnh tức suýt chút nữa rơi xuống đất. – Cha… không nên tức giận, cái gì cũng luôn sẽ có biện pháp, để con gọi điện thoại cho Đinh Trường Sinh. Ngô Nhật Lam bắt đầu gọi điện thoại cho Đinh Trường Sinh, nhưng sóng bị nhiễu nên không có cách nào gọi được. – Hừ… đồ chết tiệt, như thế nào lại không nghe máy… Ngô Nhật Lam tức quá mắng Đinh Trường Sinh. – Còn đừng gọi nữa, tại hiện trường tín hiệu điện thoại di động đang bị làm nhiễu, chắc hắn lúc này cũng đang ở trong khu vực đó đây này. Ngô Minh An nghe xong Vạn Hòa Bình báo cáo, nên biết rõ chuyện này. – Vậy… vậy làm sao bây giờ? Cha… sẽ không xảy ra chuyện gì chứ? Ngô Nhật Lam lo lắng hỏi. – Không có việc gì, đừng lo lắng. Ngô Minh An tuy nói như vậy, nhưng trong nội tâm nhưng lại lo lắng thấy tình hình vô phương rồi. Ông bắt đầu nhớ tới vừa rồi Đinh Trường Sinh ở chỗ này đã từng nói, nhưng rốt cuộc là ai muốn đưa mình vào tử địa đây này? Đến bây giờ ông vẫn không nghĩ ra, hơn nữa về vụ tai nạn xe cộ trước kia, cục công an đã điều tra mấy tháng, lại không có điều tra ra được đến cùng là chuyện gì xảy ra, nhưng ông tin tưởng Đinh Trường Sinh phỏng đoán, liên lạc với lần này Liễu Sinh bị bắt cóc, xem ra đối phương quả nhiên vẫn là không hề từ bỏ ý đồ. Đinh Trường Sinh lần mò ẩn nấp ở bức tường gạch, vừa thấy được lộ ra mặt của một tên bắt cóc, nhưng không có có bất kỳ ấn tượng nào, hắn cũng chẳng quan tâm đến, vì hiện giờ là đang nghĩ cách để cứu Liễu Sinh ra, đâu cần tìm hiểu mấy tên cướp này là cái gì? Bên ngoài những tên phóng viên kia tới nhanh như vậy, có thể là đã có người bên ngoài cấu kết rồi. Nếu như là đã có cấu kết, như vậy kẻ chỉ huy bên ngoài là người ở nơi nào? Đây cũng là vấn đề mà Đinh Trường Sinh lúc này suy tính. Ngô Minh An là cán bộ lãnh đạo thành phố, luôn luôn là tác phong cứng rắn, rốt cuộc là ai lại nghĩ đủ phương cách làm hại ông ta? Nếu Ngô Minh An đổ, thì ai sẽ là người được hưởng lợi lớn nhất? – Người ở phía ngoài nghe đây, sự kiên nhẫn của chúng tôi là có hạn, cho các người thời gian nửa tiếng, nếu vẫn không thể thỏa mãn điều kiện của chúng tôi, thì tình nhân của Ngô Minh An tham quan này sẽ đi gặp diêm vương… … Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 8 tại nguồn – Xem ra chó cùng đường đã muốn quay lại cắn. Đinh Trường Sinh cầm lấy ống nhòm từ tay của Vạn Hòa Bình đưa qua, nhưng nhìn cũng không thấy đến bên trong đang xảy ra cái gì, cũng không biết rõ Liễu Sinh đến cùng là còn sống hay chết. – Con bà nó, nếu như bây giờ có máy bay không người loại nhỏ thì tốt rồi, có thể cho bay đến gần trinh thám tìm hiểu thêm một chút, bên ông là cục công an thành phố cấp tỉnh, cái đồ chơi này mà cũng không có à? Đinh Trường Sinh hỏi. – Có thì có, nhưng bây giờ chắc chắn là không mang đến kịp rồi, cậu xem thử tình hình một chút, chắc là phải áp dụng biện pháp mạnh rồi, nếu không sợ là không còn kịp. Vạn Hòa Bình cau mày nói ra. – Đành phải vậy thôi, bên ngoài đang có một đám phóng viên, xem ra chuyện này không có đơn giản rồi, nếu như làm không tốt thì thân da của ông chắc phải bị lột xuống rồi. Đinh Trường Sinh xưa nay biết rõ lâu nay Vạn Hòa Bình dựa vào thế lực của Ngô Minh An ngang ngược kiêu ngạo không ai bì nổi, nhưng lúc này đây chuyện của chủ tử lại nằm trong tay của mình, để xem lần này có thể ngoi lên khỏi đám bùn nhão này không? Vạn Hòa Bình tuy thấy Đinh Trường Sinh nói có chút tổn hại đến mình, nhưng hắn nói rất đúng, chuyện này nếu giải quyết không ổn, Ngô Minh An chắc chắn sẽ không tha cho hắn, nghĩ tới đây liền vẩy tay kêu một tên cảnh sát lom khom chạy tới, Vạn Hòa Bình khẽ vươn tay, cầm lấy khẩu súng. – Cục trưởng… đừng có vào bên trong… không an toàn đâu… – Cút sang một bên, cậu cầm loa nói chuyện với bọn chúng kéo dài thời gian, nói là lãnh đạo đang tại chạy tới, tiền cùng xe lập tức cũng sẽ tới ngay, phóng viên cũng đã thông báo rồi, còn chưa tới kịp… Vạn Hòa Bình thấp giọng dặn dò nói. Sau khi phân phó xong, Vạn Hòa Bình hóp lưng khom người như mèo vừa muốn tìm cách đột nhập vào, nhưng vừa vặn thò đầu ra, thì liền nghe mấy tiếng súng tiếng nổ, còn có một viên đạn bắn vào trên tường sát cạnh người của Vạn Hòa Bình, làm cho Vạn Hòa Bình bị dọa sợ thoáng cái rụt lại quay trở về. – Đã xong… bọn chúng đã nổ súng, tôi thấy không có còn đường vẹn toàn rồi, xem ra những điều kiện các loại kia, bất quá là ngụy trang mà thôi, chẳng lẽ đây là muốn cá chết lưới rách sao? Đinh Trường Sinh nói khẽ với Vạn Hòa Bình, Vạn Hòa Bình giờ cũng không có chủ ý gì nữa, làm một cục trưởng công an thành phố cấp tỉnh, vừa rồi có chút can đảm này, chỉ là vì cái tiền đồ của mình mà thôi, thoáng cái bị bắn, giờ có chút mơ hồ rồi. – Cậu có ý định gì? Vạn Hòa Bình hỏi Đinh Trường Sinh Đạo. – Con bà nó… ông là chủ quản ở đây, lại hỏi tôi có ý định gì, tôi có cái rắm chủ ý, thời gian tôi làm cảnh sát còn không bằng ông học ở trong trường cảnh sát, nếu không như vậy đi, ông ở nơi này nói chuyện thuyết phục cùng với bọn chúng, tôi vòng qua đằng sau, nhìn xem có chỗ nào có thể vào trong được không? Đinh Trường Sinh nói. – Được, vậy cậu cẩn thận một chút… À… cầm theo cái này… Vạn Hòa Bình đem súng trong tay đưa về cho Đinh Trường Sinh. Đinh Trường Sinh do dự một chút, cuối cùng thì không có nhận lấy, mình bây giờ không là cảnh sát, không có tư cách cầm súng, hơn nữa thông qua thời gian ngắn vừa rồi tiếp xúc, Đinh Trường Sinh nhận thức được, chuyện gì một khi liên quan đến cá nhân, thì Vạn Hòa Bình người này sẽ né tránh trách nhiệm đấy, làm việc thì cũng sợ trách nhiệm, nếu mình bây giờ cầm súng, nếu xảy ra chuyện, Vạn Hòa Bình báo cáo như thế nào thì cũng không định được, đến lúc đó nơi này không phải là trên địa bàn của mình, hơn nữa khẩu súng này cũng không phải là súng của Vạn Hòa Bình, mà là của tên cảnh sát kia, vạn nhất gặp chuyện không may, mình cũng giải thích không được rõ ràng. – Không cần súng đâu, tôi cũng không phải là xông vào đấu tranh anh dũng đâu, ông cứ giữ đi… Đinh Trường Sinh ung dung nói, nhưng lúc này Đinh Trường Sinh thật đúng là nghĩ oan cho Vạn Hòa Bình, quả thật là không có như Đinh Trường Sinh suy nghĩ nhiều như vậy, chẳng qua Vạn Hòa Bình muốn cho Đinh Trường Sinh có súng trong tay để phòng thân mà thôi. Đinh Trường Sinh đi quanh co vòng vèo một vòng lớn, nhưng lại đúng lúc này hiệu điện thoại di động lại nhận được, liên tiếp nhìn thấy mấy cái tin nhắn ngắn, đều là nhắc hắn gọi điện thoại lại, nhìn số, đều là của Ngô Nhật Lam đánh tới. – Này, cô lại làm loạn thêm cái gì vậy, có chuyện gì sao? Đinh Trường Sinh gọi lại không đợi Ngô Nhật Lam nói gì thì đã lên tiếng trước, nào ngờ lúc này cầm điện thoại di động không là Ngô Nhật Lam, mà là Ngô Minh An, nguyên lai Ngô Nhật Lam vừa nhìn thấy số của Đinh Trường Sinh liền đưa cho Ngô Minh An… – Này, tôi là Ngô Minh An, tình huống hiện trường như thế nào rồi? – Há… là Ngô bí thư sao, cháu xem tình huống hiện trường không tốt lắm, bên ngoài đã đến không ít phóng viên, xem ra khi đến có chuẩn bị trước, hơn nữa trong tay bọn cướp có súng, vừa rồi suýt chút nữa bắn trúng Vạn cục trưởng. Đinh Trường Sinh báo cáo chi tiết, Vạn Hòa Bình dốc sức liều mạng vừa rồi, chính miệng của ông ta cũng khó mà nói lên việc này, ở tại đây hắn nói giùm một chút, cũng là tiện tay, nếu Vạn Hòa Bình biết được, thì cũng phải nhớ đến hắn một chuyện. – Có súng? Tiểu Đinh… cháu nhất định phải chú ý an toàn, chú xin cháu… Ngô Nhật Lam đang ở trước mắt ông, nên không tiện nói thêm cái gì nữa, chỉ là thâm tình nói một câu như vậy. – Cháu biết rồi, để cháu tìm cách nhìn tình huống như thế nào rồi nói sau. Đinh Trường Sinh nói xong liền cúp điện thoại. – Chú xin cháu? Xin cái gì đây chứ? Con bà nó, lão tử cũng không phải thiên binh thiên tướng, ta có bổn sự lớn đến như vậy sao? Bất quá, vị trí cái xưởng hoang này rất kỳ lạ, thấy qua là biết nhóm người này trước đó đã đến điều nghiên rồi, đằng sau nhà xưởng là một con sông, chiều rộng của mặt sông rất rộng, ít nhất cũng có 50m, bây giờ đang là lũ xuân, cho nên nước sông dâng lên rất lớn, bởi vì không biết có mấy tên cướp bên trong, cũng không biết bọn cướp giấu con tin tại vị trí nào trong nhà xưởng, cho nên cảnh sát chỉ là ở bao quanh ở phía trước, ngăn chặn còn đường đi vào. Còn phía đằng sau căn bản là không có người. Đinh Trường Sinh không phải là cảnh sát, cũng không quản được cách bố trí của cảnh sát, vì vậy ý đồ theo quay trở về, nghĩ cách khác đi vào trong xưởng, nhưng hai bên đều là gò đất trơ trụi, nếu đối phương muốn nổ súng, thì mình lại không có vật che chắn ngăn cản, nhất là bọn cướp trong tay có con tin, còn phải phòng bị bọn cướp chó cùng rứt giậu. Đinh Trường Sinh long vòng quanh xưởng thật lâu, rốt cục tìm được một miếng thép dầy, xem ra coi như cũng được, ít nhất cũng có thể ngăn cản được viên đạn không thành vấn đề nhưng bây giờ vấn đề chính là xác định tên bắt cóc con tin vị trí ở nơi nào? Cứ như vậy thì đã đến buổi chiều, Vạn Hòa Bình cũng sai người mang đến được máy bay không người lái rồi, nhưng khi máy bay vừa bắt được hình ảnh trong phòng thì bị bọn cướp phát hiện đánh rớt mất, máy bay không người lái xem ra là cũng không dùng được, chỉ có thể là đợi đến lúc trời tối. Đinh Trường Sinh lại chạy về nơi Vạn Hòa Bình chỉ huy. – Như thế nào rồi? Vạn Hòa Bình thấy Đinh Trường Sinh quay trở về, vội vàng tiến lên hỏi. – Không được tốt lắm, hiện tại chỉ có thể đợi trời tối, chứ bây giờ tới gần, thì thành cái bia sống cho bọn chúng ngắm bắn. Đinh Trường Sinh uống một hớp nước, lấy trên bàn một cái bánh bao gặm, giày lòng vòng lâu như vậy, đã là đói bụng. – Thế nhưng bên ngoài phóng viên đã đợi không được nữa, cậu xem thử một chút trên mạng, đã có tin tức bay đầy trời rồi, nếu lát nữa mà xử trí bất lực, tôi thấy cái tin tức này phải nổ tung. Vạn Hòa Bình nhỏ giọng nói. – Vạn cục trưởng, không phải là tôi hù dọa ông, theo hiện tại tình hình này xem ra, nếu ông cứu được người mang ra, tôi thấy ông cũng chịu không nổi, tên cầm đầu này mục tiêu không phải là Liễu Sinh, mà là Ngô bí thư, ông nói nếu đợi lát nữa đem được người cứu ra, lại để cho nhiều phóng viên như vậy thấy được Liễu Sinh từ nơi này đi ra ngoài, thì có phải lại là có dịp để lăng xê lên mạng một lần nữa như trước đây đã ầm ỉ? Đinh Trường Sinh vừa ăn vừa nói. Vào truyen hentai để đọc truyện hentai Tiếng Việt tại mới nhất Vào Hentai Manhwa để đọc truyện Manhwa 18+ Tiếng Việt tại mới nhất Đinh Nhị Cẩu tên thật là Đinh Trường Sinh, năm nay 18 tuổi, đúng ra hắn đang là học sinh cấp 3, nhưng vì năm trước mộtcơn lũ bất ngờ quét qua, cha mẹ hắn, hai người cùng nhau qua đời, gia đình không còn ai quản lý hắn, tài sản trong nhà cũng bị vài người thân thích ích kỷ chia lấy không còn gì, cho nên không đầy 1 năm, từ một học sinh cấp 3 có triển vọng tương lai, hắn làm mọi người trợn mắt kinh ngạc vì hắn thụt lui với tốc độ quá nhanh, từ một thư sinh trở thành một tên du thủ du thực trộm cắp.+Cách đây mấy giờ, ở nhà ăn cơm tối xong,Đinh Nhị Cẩu ngậm một cây tăm ung dung ra khỏi cửa nhà, thật ra đây là đêm nay hắn bắt buộc phải đi, bởi vì ngày mai lương thực không còn có để lót dạ, đêm nay nhất định phải đi ra ngoài kiếm thêm,không quan tâm là nhà ai, chỉ cần là có thể lấy trộm được, hắn bất kể là đồ vật gì...Dạo qua một vòng toàn bộ thôn Bang Tử Dục, nhưng cũng không có cái gì có thể trộm được, trong lúc hắn cảm thấy thất vọng, thì đi tới trước cửa nhà thôn trưởng, nhìn đến một góc sân có ánh đèn nhàn nhạt, tuy rằng không phải rất sáng,nhưng là trong đêm đen, ánh đèn như ngón tay phát ra như chỉ đường. Đinh NhịCẩu từ từ đi đến, đến gần bờ tường, hắn nghe được bên trong có tiếng động lao xao nước chảy, nước chảy xuyên qua cái mương ngầm dưới bờ tường, rồi chảy ra ngoài mé đường. Top 5 chó Phú Quốc đẹp từ năm 2000 trở lạiĐốmĐỏ ĐiênLazedo NemTidoChó Phú Quốc đẹp được đánh giá như thế nào?Tuân theo bản tiêu chuẩn chó Phú QuốcMàu lông đẹpQuan trọng là thần tháiNhững chú chó Phú Quốc đẹp nhất Việt Nam mà không người chơi nào không biết. Chúng đã tạo ra vô số hậu duệ sau này và vẫn thừa hưởng được những đường nét của chúng. Vì thế những cá thể này có giá rất cao khi có những cá thể được đính giá và hỏi mua lên tới 200 – 300 triệu. Hãy cùng tìm hiểu những cá thể chó Phú Quốc đẹp nhất tại Việt Nam trong 20 trở lại đây nhé. Những thông tin trên đây đa phần đều là mình sưu tầm lại của anh em giới chơi chó Phú Quốc. Vì thế có thể có những phần chưa thực sự chính xác. Mong anh em nào biết góp ý để sửa thêm. Đốm Đứng đầu tiên chính là cá thể chó mang tên Đốm. Chú chó này gần như là nổi tiếng bậc nhất của nước ta khi đã được dự thi bên tận Pháp và giải vô địch thế giới. Tại đây trải qua nhiều cuộc thi và đánh giá cũng đã dành được những giải thưởng lớn. Việc cho Đốm tham gia dự thi không phải để dành giải mà một phần muốn quảng bá hình ảnh của dòng chó bản địa Phú Quốc. Từ đó từng bước muốn FCI công nhận dòng chó này của nước ta. Đốm với thần thái xứng đáng chó Phú Quốc đẹp nhất. Những giải thưởng chó Phú Quốc đẹp Đốm đã dành được kể sơ sơ như sau Vô địch Việt Nam. Giải nhất chó Phú Quốc toàn quốc, giải nhì chó đẹp quốc gia tất cả các giống chó trong cuộc thi VKA dog show 2009. Giải nhất chó Phú Quốc toàn quốc tại cuộc thi VKA dog show 2010. Giải nhì chó Phú Quốc tại cuộc thi Dog show Câu lạc bộ chó Phú Quốc Sài Gòn 2011. Giải BOB Vô địch quốc gia Pháp chỉ với chó PQ Chứng chỉ CAC chứng chỉ chó đẹp cấp quốc gia Pháp. Hiện nay Đốm không biết còn sống hay không và do ai nắm giữ. Đã gần 10 năm trôi qua mà không thấy tin tức gì. Chỉ có những người trong cuộc mới thực sự nắm được vấn đề này. Link tham khảo Đỏ Điên Một cá thể chó khác nổi tiếng không kém đó là chó Phú Quốc Đỏ Điên. Nổi bật với màu lông hung đỏ vện rất khác biệt tạo nên thương hiệu của chúng. Mang trong mình nhiều dòng máu của các cá thể chó nổi tiếng lúc bấy giờ như Đốm, Z800, Z1000, Vừng và thậm chí cả chó cỏ cũng có. Với vẻ đẹp của mình chúng có thể chinh phục bất cứ khách hàng nào. Màu đỏ hung cũng là một trong những màu được nhiều người yêu thích hiện nay. Chó Phú Quốc Đỏ Điên. Chó Phú Quốc đỏ điên lừng danh Lazedo Nem Được định giá cao nhất và có giao dịch lên tới 160 triệu của một đại gia VNPT cho thấy vẻ đẹp tuyệt vời của chú chó này. Đây là một cá thể chó đực với màu lông sáng màu vàng đẹp mắt. Khung gọng thì miễn chê với sự nhanh nhẹn và đẳng cấp thật sự. Đây là một trong những đại diện cực kỳ ưu tú hậu duệ của Đốm bên trên. Được biết giá cả cho 1 lần lấy giống của chú không dưới 1000 đô và phải đặt trước. Hiện nay cá thể chó Lazedo Nem được trại chó Phú Hải Phòng sở hữu và chăm sóc. Giải thưởng lớn nhất mà Lazedo Nem dành được là Vietnam Champion. Chó Phú Quốc đẹp Lazedo Nem. Thần thái của Lazedo Nem. Các cúp lớn nhỏ của Lazedo Nem. Tido Một cá thể chó Phú Quốc đẹp được anh Hùng Quân nuôi dưỡng. Chúng được biết tới nhiều hơn với tên gọi Hùng Quân Tido và cũng sở hữu danh hiệu vô địch Việt Nam – Vietnam Champions danh giá. Chúng cũng được đánh giá khá nổi tiếng với vẻ đẹp tuyệt vời của mình. Hiện tại mình tìm trên Facebook không thấy trại chó của a Hùng Quân – Thoại Quân nữa. Tuy nhiên vẫn còn lưu lại những hình ảnh của chú chó Tido này. Giải thưởng của Hùng Quân TiDo 1 hậu duệ của Tido Chó Phú Quốc đẹp được đánh giá như thế nào? Tất nhiên phải có những tiêu chuẩn riêng biệt để có thể đánh giá được chúng có đẹp hay không? Dưới đây là những tiêu chí cơ bản nhất và còn phụ thuộc vào đánh giá và con mắt thẩm mỹ của từng người. Tuân theo bản tiêu chuẩn chó Phú Quốc Đầu tiên chúng cần phải đáp ứng được bản tiêu chuẩn đánh giá chó Phú Quốc thuần chủng hay không. Chỉ khi đáp ứng được tiêu chí này chúng mới được đánh giá là chó đẹp. Và có khả năng chứng nhận giống thuần chủng thành công. Tất nhiên các bạn có thể chơi theo mắt của mình và không tuân theo giấy tờ VKA. Nhưng khi đó giá sẽ giảm và thấp nếu so với các cá thể có giấy khác. Chó Phú Quốc được đánh giá là đẹp cần tuân thủ theo bản tiêu chuẩn của VKA> Màu lông đẹp Một chú chó Phú Quốc đẹp cần sở hữu màu lông đẹp tương ứng. Được nhiều người yêu thích nhất là màu bạch hổ, màu vện, màu vàng. Tuy nhiên những chú chó đạt giải cao trong các dogshow chó Phú Quốc thường có màu vện sáng màu, vàng bạc má. Rất ít cá thể chó màu đen hoặc màu vện tối màu. Quan trọng là thần thái Để có thể được công nhận chó đẹp và giành giải cao tại các dogshow thì cần phải có thần thái và thần kinh vững. Với việc trình diễn giữa hàng trăm con người và hàng trăm con chó khác đòi hỏi phải giữ được bình tĩnh, thuần và không nhát người. Chó có đẹp tới mấy mà thần kinh yếu, sợ sệt thì không bao giờ dành giải cao được trong các hội thi chó. Chó Phú Quốc Lazedo Nem lừng danh. Những cá thể chó Phú Quốc đẹp nhất vẫn sẽ được update thường xuyên. Hãy cùng chia sẻ để lan tỏa tình yêu với dòng chó bản địa Phú Quốc này nhé. Cần thêm trợ giúp có thể liên hệ ngay với chúng tôi. >> Xem thêm Giống Chó Ngu Nhất Thế Giới Có Thực Sự Tồn Tại? cung cấp các thông tin liên quan tới các giống chó cảnh trên thế giới. Chia sẻ kinh nghiệm chăm sóc, nhân giống của các giống chó nói chung. Kênh thông tin hữu ích dành cho ai đam mê cún cưng

chinh phuc gai dep